Thế rồi cũng được lang thang
Cỏ may ngập gối đồng làng và tôi
Thoắt thôi thế đã một thời
Cánh đồng cổ tích đã ngơi nắng vàng
Chòng chành kí ức tôi mang
Cánh cò, trái thị chín vàng lời ru
Vòm cây lặng tiếng chim gù
Trẻ con giờ lạ lời ru ngày nào
Đồng vẫn rộng trời xanh cao
Ngẩn ngơ không cánh cò nào bay ngang
Một mình chiều lặng lang thang
Mơ về cổ tích đồng làng xa xôi.
Nguyễn Quốc Vương
Quê nhà 10/2003