Con đường giải thoát
Con đường giải thoát phải là đây?
Gập gềnh nghìn bậc dẫn vào mây
Chúng sinh cúi mặt lần từng bước
Bỏ xa cõi tục kiếp đọa đày
Sợ
“Nhẹ khỏe” trên núi mất năm nghìn
Ra chỗ bụi cây đứng im lìm
Kiếm tiền thật dễ như nhai kẹo
Chỉ khổ người đi sợ đứng ..tim!
Gửi một cô gái lạ
Đừng chen anh nữa em ơi
Có xô mạnh nữa cũng thế thôi
Đường lên với Phật cần từ tốn
Em thế làm anh nghĩ tới Đời
Đạo tặc
Đạo tặc bây giờ thật gớm thay
Đường lên với Phật vẫn ra tay
Khư khư giữ ví phòng trộm cướp
Sểnh một chút thôi khóc tiếng Tày
Lễ Phật
Lễ Phật không ai chịu xếp hàng
Đến đây mà vẫn giữ lòng tham
Khấn vái bao nhiêu thì vẫn thế
Phật đâu cứu vớt kẻ gian tham
Cáp treo
Đắc đạo xưa nay không đường tắt
Người người chen chúc đợi cáp treo
Giác ngộ đâu tính bằng nhanh chậm
Mà sao ai cũng muốn đi vèo
Chùa Đồng
Chùa Đồng, chùa Đồng…ới chùa Đồng!
Trèo lên, trèo mãi vẫn mênh mông
Trời mưa như trút đường như mỡ
Hai chiều lên xuống khách vẫn đông
Trèo lên một nửa ta mệt quá
Tìm tảng đá to đánh giấc nồng.
Chu Văn An
Vua yêu nịnh thần không dám chém
Mũ áo bây giờ nặng nghìn cân
Rũ bụi trở về rừng dạy học
Nước non lưu luyến tận hai lần
(viết tại đền thờ Chu Văn An, Chí Linh, Hải Dương)
Nguyễn Quốc Vương